top of page

ADHD và Giới Tính: Vì Sao Bé Gái Thường Bị Chẩn Đoán Muộn Hơn?

  • Writer: tankieucodo
    tankieucodo
  • 2 days ago
  • 15 min read

Trong suốt nhiều thập kỷ, ADHD (Rối loạn tăng động giảm chú ý) được coi là "bệnh của các bé trai". Hình ảnh rập khuôn về một đứa trẻ không thể ngồi yên, chạy nhảy leo trèo và quậy phá lớp học đã ăn sâu vào tiềm thức của giáo viên, phụ huynh và thậm chí cả các chuyên gia y tế. Chính định kiến này đã vô tình tạo ra một cuộc khủng hoảng thầm lặng: Hàng triệu bé gái và phụ nữ đang sống chung với ADHD mà không hề hay biết.

Họ không quậy phá. Họ không bị gọi lên phòng giám thị. Họ ngồi yên lặng trong lớp, nhưng tâm trí họ đang ở một thế giới khác. Họ là những người bị bỏ lại phía sau trong các quy trình sàng lọc y tế.

Bài viết chuyên sâu dưới đây từ Phòng khám Tâm lý TS. BS Hồng Thu sẽ bóc tách toàn diện về ADHD ở bé gái, sự khác biệt ADHD nam nữ, và những hệ lụy nghiêm trọng của việc chẩn đoán muộn ADHD.


1. Bức tranh thực tế: "Thế hệ bị bỏ quên"


ree

Những con số biết nói


Theo thống kê dịch tễ học toàn cầu, tỷ lệ bé trai được chẩn đoán ADHD cao gấp 3 lần so với bé gái (tỷ lệ 3:1). Tuy nhiên, một nghịch lý xuất hiện khi quan sát ở nhóm người trưởng thành: Tỷ lệ chẩn đoán giữa nam và nữ thu hẹp lại đáng kinh ngạc, gần như cân bằng ở mức 1:1.

Điều này chứng minh rằng: Bé gái không hề miễn nhiễm với ADHD. Các em chỉ đơn giản là bị "vô hình" trước các radar chẩn đoán trong suốt thời thơ ấu.


Sự khác biệt trong biểu hiện lâm sàng


Trong khi bé trai thường biểu hiện các triệu chứng ra bên ngoài (Externalizing behaviors) như hung hăng, bốc đồng, chạy nhảy; thì bé gái lại có xu hướng chuyển các triệu chứng vào bên trong (Internalizing behaviors). Thay vì làm phiền người khác, các em tự làm phiền chính mình bằng những suy nghĩ rối ren, sự lo âu và cảm giác tự ti.

Chính vì không gây ảnh hưởng đến trật tự lớp học hay sự bình yên của gia đình, các bé gái ADHD thường được dán nhãn là "mơ màng", "lơ đễnh", "nhút nhát" hoặc đơn giản là "có tính nghệ sĩ", thay vì được nhìn nhận như một vấn đề thần kinh cần can thiệp.



2. Giải mã sự khác biệt: ADHD ở bé gái trông như thế nào?


Để hiểu tại sao bé gái bị bỏ sót, chúng ta cần đi sâu vào 3 đặc điểm cốt lõi làm nên sự khác biệt giới tính trong ADHD.


2.1. Thể "Không chú ý" chiếm ưu thế


ADHD có 3 thể chính: Thể trội về Tăng động/Bốc đồng, Thể trội về Không chú ý, và Thể kết hợp. Đa số bé gái mắc ADHD thuộc thể Không chú ý (Inattentive Type).

Biểu hiện của thể này rất tinh vi và khó nhận biết:

  • Sự mơ màng (Daydreaming): Bé có thể nhìn chằm chằm vào giáo viên, gật đầu lia lịa, nhưng tâm trí đang nghĩ về bộ phim hoạt hình tối qua. Bé "có mặt" về thể xác nhưng "vắng mặt" về tinh thần.

  • Sự lộn xộn thầm lặng: Bàn học của bé trai ADHD có thể như một bãi chiến trường. Bàn học của bé gái ADHD có thể trông gọn gàng, nhưng hãy thử mở ngăn kéo hoặc cặp sách của bé: đó là một mớ hỗn độn của giấy vụn, bài kiểm tra cũ, kẹp tóc và vỏ kẹo.

  • Trì hoãn thụ động: Khi được giao việc, bé không phản kháng hay la hét "Con không làm đâu" như bé trai. Bé sẽ nói "Vâng ạ", nhưng sau đó ngồi ngẩn ngơ hàng giờ đồng hồ mà không thể bắt đầu.


2.2. Sự tăng động biểu hiện qua... lời nói


Nếu bé trai giải tỏa năng lượng bằng cơ bắp (chạy, nhảy, đánh nhau), thì bé gái ADHD thường giải tỏa qua ngôn ngữ (Verbal impulsivity).

  • Các bé nói rất nhiều, nói liên tục, chuyển chủ đề nhanh đến mức người nghe không theo kịp.

  • Thường xuyên ngắt lời người khác vì sợ mình sẽ quên mất ý định nói.

  • Được nhận xét là "lanh chanh", "nhà thông thái rởm" hoặc "bà cụ non".


2.3. Sự nhạy cảm quá mức về cảm xúc (Emotional Dysregulation)


Đây là đặc điểm thường bị nhầm lẫn với sự thay đổi tâm sinh lý tuổi dậy thì. Bé gái ADHD có hệ thống kiểm soát cảm xúc yếu ớt hơn bạn bè đồng trang lứa.

  • Dễ khóc: Một lời phê bình nhẹ nhàng của cô giáo cũng có thể khiến bé suy sụp cả ngày (Hội chứng nhạy cảm với sự từ chối - RSD).

  • Cảm xúc tàu lượn: Vừa cười nói vui vẻ, 5 phút sau có thể giận dữ hoặc buồn bã vô cớ.

  • Những cơn bùng nổ cảm xúc này thường bị gán ghép cho tính cách "đỏng đảnh", "tiểu thư" thay vì nhìn nhận là triệu chứng của rối loạn thần kinh.

ree

3. "Mặt nạ hoàn hảo": Hiện tượng Masking (Che giấu)


Đây là lý do lớn nhất khiến việc chẩn đoán muộn ADHD ở nữ giới trở nên phổ biến. Do áp lực xã hội và kỳ vọng giới tính, bé gái thường được dạy phải ngoan ngoãn, dịu dàng, biết làm vui lòng người khác (People pleaser). Để đáp ứng điều này, các bé gái ADHD phát triển kỹ năng Masking (Che giấu).


Masking hoạt động như thế nào?


  • Sao chép hành vi: Bé quan sát kỹ lưỡng bạn bè xung quanh để bắt chước cách ngồi yên, cách mỉm cười, cách giao tiếp mắt để trông giống người bình thường nhất có thể.

  • Kìm nén: Bé dùng toàn bộ năng lượng não bộ để cưỡng lại ham muốn đứng dậy hoặc nói leo.

  • Chuẩn bị thái quá: Vì biết mình hay quên, bé có thể kiểm tra cặp sách 10 lần mỗi sáng, hoặc ghi chép mọi thứ một cách ám ảnh để không bị lộ điểm yếu.


Cái giá phải trả của Masking


Nhìn bên ngoài, các bé gái này có vẻ ổn, thậm chí là học sinh giỏi. Nhưng bên trong là sự sụp đổ.

  • Hiệu ứng "Chai nước ngọt": Ở trường, bé kìm nén mọi triệu chứng (như chai nước bị lắc mạnh nhưng đóng chặt nắp). Khi về nhà - nơi an toàn - bé "bùng nổ" với cha mẹ bằng những cơn cáu gắt, kiệt sức, hoặc khóc lóc không lý do.

  • Sự kiệt quệ tinh thần: Việc phải "diễn" làm người bình thường tiêu tốn quá nhiều năng lượng, dẫn đến lo âu và trầm cảm thứ phát.


4. Những rào cản khiến việc chẩn đoán trở nên khó khăn


Tại sao ngay cả khi cha mẹ đưa con đi khám, ADHD ở bé gái vẫn thường bị bỏ sót?


4.1. Chẩn đoán nhầm sang các rối loạn tâm lý khác


Vì bé gái ADHD thường có biểu hiện lo lắng, tự ti và buồn bã, các bác sĩ thường chẩn đoán nhầm sang Rối loạn lo âu hoặc Trầm cảm. Thuốc điều trị lo âu/trầm cảm có thể làm dịu cảm xúc nhưng không giải quyết được vấn đề cốt lõi là sự mất tập trung và chức năng điều hành kém. Hậu quả là bé vẫn tiếp tục thất bại trong học tập và cuộc sống, khiến vòng xoáy tâm lý càng tệ hơn.


4.2. "Thông minh nhưng lười biếng"


Nhiều bé gái ADHD có chỉ số thông minh (IQ) cao. Sự thông minh này giúp bé "bù đắp" cho sự thiếu tập trung trong những năm tiểu học. Bé vẫn đạt điểm tốt nhờ trí nhớ hoặc đoán ý nhanh. Tuy nhiên, khi lên cấp 2, cấp 3 hoặc Đại học - khi khối lượng kiến thức đòi hỏi kỹ năng tổ chức và lập kế hoạch (Executive Function) - "bộ máy" của bé bắt đầu sụp đổ. Lúc này, người lớn thường trách mắng: "Ngày xưa học giỏi thế, sao giờ lại lười biếng, sa sút?" mà không biết rằng bé đã mất khả năng "bù đắp".


4.3. Tác động của nội tiết tố (Hormone)


Biểu hiện của ADHD ở nữ giới biến động mạnh theo chu kỳ kinh nguyệt và các giai đoạn phát triển (dậy thì, mang thai, tiền mãn kinh). Sự sụt giảm Estrogen có thể làm trầm trọng thêm các triệu chứng ADHD, khiến bức tranh lâm sàng trở nên phức tạp và dễ nhầm lẫn với Hội chứng tiền kinh nguyệt (PMS).


5. Hệ lụy lâu dài của việc chẩn đoán muộn


Việc không được gọi tên chính xác vấn đề mình đang gặp phải là một bi kịch thầm lặng đối với nhiều phụ nữ. Họ dành cả tuổi thanh xuân để tự hỏi: "Tại sao mọi người làm được dễ dàng mà mình lại chật vật đến thế?". Sự thiếu hụt chẩn đoán và điều trị kịp thời để lại những vết sẹo sâu sắc trên nhiều phương diện cuộc sống:


5.1. Lòng tự trọng bị "ăn mòn" và Hội chứng Kẻ mạo danh


Khi một bé gái nỗ lực gấp đôi bạn bè nhưng vẫn quên bài tập hoặc làm mất đồ, em không nghĩ là do não bộ mình khác biệt. Em tin rằng mình tồi tệ.

Lớn lên với những lời chỉ trích như "lười biếng", "hậu đậu", "đoảng", những nhãn dán tiêu cực này dần trở thành tiếng nói nội tâm (Inner critic) của chính họ. Ngay cả khi đạt được thành công, phụ nữ ADHD vẫn thường xuyên mắc Hội chứng Kẻ mạo danh (Imposter Syndrome) – luôn lo sợ người khác sẽ phát hiện ra sự "kém cỏi" và lộn xộn thực sự bên trong mình.


5.2. Mối liên hệ mật thiết với Rối loạn ăn uống (Eating Disorders)


Đây là một hệ lụy ít người ngờ tới nhưng cực kỳ phổ biến.

  • Cơ chế: Não bộ ADHD luôn khao khát Dopamine. Đường và Carbohydrate là nguồn cung cấp Dopamine nhanh nhất và dễ tiếp cận nhất.

  • Hậu quả: Phụ nữ ADHD không được điều trị có nguy cơ mắc chứng Ăn vô độ (Binge Eating) cao gấp 4 lần người bình thường. Họ tìm đến đồ ăn không phải vì đói, mà để làm dịu sự bồn chồn hoặc tìm kiếm cảm giác dễ chịu tức thì. Bên cạnh đó, sự bốc đồng cũng khiến họ khó duy trì các chế độ ăn uống lành mạnh, dẫn đến vòng lặp tăng cân - mặc cảm - ăn kiêng cực đoan (Bulimia).


5.3. Rủi ro xã hội và Hành vi "Tự chữa lành" sai cách


Khi não bộ luôn trong trạng thái thiếu kích thích và căng thẳng, người ADHD có xu hướng tìm kiếm các giải pháp bên ngoài để xoa dịu (Self-medication).

  • Lạm dụng chất kích thích: Nhiều phụ nữ tìm đến rượu, thuốc lá hoặc caffeine liều cao để làm dịu những suy nghĩ chạy đua trong đầu hoặc để tìm cảm giác thư giãn mà họ không thể tự có được.

  • Hành vi rủi ro: Sự bốc đồng và nhu cầu tìm kiếm cảm giác mạnh (Sensation seeking) khiến các bé gái tuổi vị thành niên dễ sa vào các mối quan hệ không an toàn, quan hệ tình dục sớm không bảo vệ, dẫn đến tỷ lệ mang thai ngoài ý muốn và mắc các bệnh lây truyền qua đường tình dục cao hơn đáng kể so với nhóm được chẩn đoán và điều trị.


5.4. Sóng gió trong Hôn nhân và Các mối quan hệ


Tình yêu với một phụ nữ ADHD có thể rất nồng nhiệt và thú vị, nhưng sự duy trì mối quan hệ lại đầy chông gai.

  • Sự hiểu lầm: Việc bạn đời đang nói chuyện nhưng người vợ lại "lơ đãng" nhìn đi chỗ khác thường bị hiểu nhầm là "không tôn trọng" hoặc "hết yêu".

  • Gánh nặng việc nhà: Khả năng tổ chức kém khiến việc quản lý nhà cửa, con cái trở nên hỗn độn. Người phụ nữ cảm thấy quá tải, trong khi người chồng cảm thấy mình phải gánh vác quá nhiều hoặc đóng vai trò "phụ huynh" nhắc nhở vợ, dẫn đến mâu thuẫn triền miên.

  • Cảm xúc thất thường: Sự nhạy cảm quá mức (RSD) khiến những tranh cãi nhỏ dễ leo thang thành những cuộc chiến cảm xúc lớn, gây rạn nứt tình cảm.


5.5. Kiệt sức mạn tính (Burnout)


Đây là cái giá cuối cùng của việc "đóng vai người bình thường". Sau nhiều năm tháng cố gắng che giấu khiếm khuyết, nỗ lực 200% công sức để hoàn thành những việc cơ bản, hệ thần kinh của người phụ nữ sụp đổ. Họ rơi vào trạng thái kiệt sức, mất động lực sống, và thường bị chẩn đoán nhầm là Trầm cảm, trong khi gốc rễ vấn đề là một bộ não ADHD đã quá mệt mỏi vì không được hỗ trợ.

ree

6. Dấu hiệu nhận biết sớm: Cha mẹ cần làm thám tử


Đừng đợi đến khi con "quậy phá" hay bị mời phụ huynh thì mới nghĩ đến ADHD. Đối với bé gái, các triệu chứng thường ẩn giấu sau vẻ ngoài trầm lặng, thậm chí là chỉn chu. Là cha mẹ, bạn cần quan sát con ở những khía cạnh tinh tế hơn, đi sâu vào động lực đằng sau những hành vi tưởng chừng như bình thường.

Dưới đây là phân tích chi tiết các dấu hiệu theo từng giai đoạn phát triển:


6.1. Giai đoạn Mầm non & Tiểu học: Những "công chúa nhỏ" nhạy cảm và mơ màng


Ở độ tuổi này, bé gái ADHD thường không gây rối. Các em thường được mô tả là "ngọt ngào nhưng hơi lơ đễnh" hoặc "nhạy cảm thái quá".


Nhạy cảm giác quan quá mức (Sensory Processing Issues)


  • Những gì bạn thấy: Con thường xuyên phàn nàn về những điều nhỏ nhặt. Con khóc thét khi phải mặc chiếc áo len vì "nó ngứa", khó chịu khi tất bị lệch, hoặc bịt tai sợ hãi trước tiếng máy sấy tóc/máy hút bụi. Con kén ăn, sợ những món có kết cấu lạ.

  • Góc nhìn chuyên gia: Đây không phải là "tiểu thư" hay nhõng nhẽo. Não bộ ADHD thường gặp khó khăn trong việc lọc các kích thích giác quan (Sensory Gating). Những gì người bình thường thấy hơi khó chịu thì với con là một sự "tấn công" vật lý thực sự, gây quá tải hệ thần kinh.


Khó khăn trong kết nối xã hội (Social Struggles)


  • Những gì bạn thấy: Con khó duy trì tình bạn lâu dài với bạn bè cùng trang lứa. Con có xu hướng thích chơi với các em nhỏ tuổi hơn (để dễ chỉ huy) hoặc chơi với người lớn hẳn (để được chiều chuộng). Con hay bị bạn bè nhận xét là "bossy" (thích ra lệnh) hoặc quá rụt rè, thu mình.

  • Góc nhìn chuyên gia: Bé gái ADHD thường chậm hơn về mặt trưởng thành cảm xúc xã hội so với các bạn (dù trí tuệ có thể ngang bằng hoặc hơn). Việc chơi với trẻ nhỏ giúp con giảm bớt áp lực phải xử lý các quy tắc xã hội phức tạp. Ngược lại, việc "chỉ huy" là cách con cố gắng kiểm soát môi trường xung quanh để giảm bớt sự hỗn loạn trong đầu.


Sự mơ màng và "điếc" chọn lọc


  • Những gì bạn thấy: Con thường xuyên nhìn xa xăm, cắn bút, vẽ nguệch ngoạc trong giờ học. Ở nhà, bạn phải gọi tên đến lần thứ 3, thứ 4 con mới giật mình "Dạ?".

  • Góc nhìn chuyên gia: Đây là biểu hiện điển hình của Thể Không Chú Ý (Inattentive Type). Con không cố tình lờ bạn đi. Tâm trí con đang bận rộn với một "thế giới nội tâm" sống động và kích thích hơn nhiều so với thực tại nhàm chán. Con rút lui vào bên trong để tìm kiếm dopamine mà môi trường bên ngoài không cung cấp đủ.


6.2. Giai đoạn Dậy thì & Trung học: Cuộc chiến với Chức năng điều hành


Khi bước vào cấp 2, cấp 3, áp lực bài vở tăng lên đòi hỏi kỹ năng tổ chức cao hơn. Đây là lúc "cơ chế bù đắp" của bé gái sụp đổ và các triệu chứng bộc lộ rõ rệt nhất.


Căn phòng hỗn độn và sự mất trật tự


  • Những gì bạn thấy: Phòng của con là một "bãi chiến trường" với quần áo, sách vở, vỏ bánh kẹo chất đống. Con không thể tìm thấy đồ vật dù nó ở ngay trước mắt. Dù bạn có dọn dẹp giúp hay la mắng, chỉ 2 ngày sau mọi thứ lại như cũ.

  • Góc nhìn chuyên gia: Đây là sự thất bại của Chức năng Tổ chức (Organization). Con bị "Mù không gian", không biết cách phân loại đồ đạc (cái gì nên giữ, cái gì nên vứt, cái gì để ở đâu). Sự bừa bộn bên ngoài chính là tấm gương phản chiếu sự hỗn loạn bên trong não bộ con.


Trì hoãn mạn tính và thói quen "Cú đêm"


  • Những gì bạn thấy: Con luôn đợi đến đêm trước ngày nộp bài mới bắt đầu làm. Con thức đến 2-3 giờ sáng, ban ngày thì vật vờ, mệt mỏi. Con nói "Con chỉ tập trung được vào ban đêm".

  • Góc nhìn chuyên gia:

    • Trì hoãn: Do thiếu hụt Dopamine, con cần sự căng thẳng tột độ của "deadline sát nút" để kích hoạt Adrenaline - chất thay thế giúp con làm việc.

    • Cú đêm: Đêm khuya là lúc thế giới yên tĩnh, ít kích thích xao nhãng, giúp não bộ ADHD dễ chịu hơn. Ngoài ra, đây còn là hiện tượng "Trì hoãn giấc ngủ để trả thù" (Revenge Bedtime Procrastination) - cố gắng vớt vát chút thời gian tự do cho bản thân.


Bốc đồng tài chính và cảm xúc


  • Những gì bạn thấy: Con có tiền là tiêu hết ngay vào những món đồ lặt vặt, trà sữa, quần áo online mà không có kế hoạch. Cảm xúc con thay đổi như tàu lượn siêu tốc: Sáng vui vẻ, chiều đóng cửa phòng khóc lóc, tối lại cáu gắt với cha mẹ.

  • Góc nhìn chuyên gia:

    • Tiêu tiền: Là hành vi tìm kiếm Dopamine tức thì (Impulsive buying). Mua sắm mang lại niềm vui ngắn hạn để lấp đầy sự trống rỗng hoặc buồn chán.

    • Cảm xúc: Sự thay đổi nội tiết tố nữ (Estrogen/Progesterone) trong chu kỳ kinh nguyệt tương tác mạnh với não bộ ADHD, làm trầm trọng thêm sự bất ổn cảm xúc (Emotional Dysregulation).


Lòng tự trọng thấp và lời tự thú đau lòng


  • Những gì bạn thấy: Con thường xuyên nói: "Con bị ngốc", "Con vô dụng", "Sao con không thể làm được những việc đơn giản như mọi người?". Con dễ dàng bỏ cuộc khi gặp khó khăn nhỏ.

  • Góc nhìn chuyên gia: Đây là dấu hiệu nguy hiểm nhất. Sau nhiều năm cố gắng "che giấu" (masking) nhưng vẫn thất bại trong việc đáp ứng kỳ vọng của xã hội, con bắt đầu nội tâm hóa những thất bại đó thành tính cách của mình. Con không hiểu rằng mình đang gặp khó khăn về mặt sinh học, mà tin rằng mình là một người có nhân cách tồi tệ.


7. Giải pháp tại Phòng khám Tâm lý TS. BS Hồng Thu


Nếu bạn nhận thấy con gái mình (hoặc chính bản thân bạn) trong bài viết này, xin đừng lo lắng. ADHD không phải là một bản án, đó là một sự khác biệt về cấu trúc não bộ. Và sự khác biệt này hoàn toàn có thể quản lý được.


Tại sao cần khám tâm lý định kỳ?


Vì ADHD ở nữ giới biểu hiện thầm lặng, việc khám sàng lọc tâm lý định kỳ (giống như khám sức khỏe tổng quát) là cách duy nhất để phát hiện sớm các "nguy cơ ẩn".

Tại Phòng khám Tâm lý TS. BS Hồng Thu, chúng tôi áp dụng quy trình đánh giá chuyên biệt, nhạy bén giới tính:

  1. Sử dụng thang đo đa chiều: Không chỉ dựa vào hành vi tại phòng khám, chúng tôi thu thập thông tin từ gia đình, nhà trường và quan sát các biểu hiện tinh vi của thể "Không chú ý".

  2. Khai thác tiền sử kỹ lưỡng: Phân tích sự phát triển từ nhỏ để loại trừ các nhầm lẫn với lo âu hay thay đổi tâm sinh lý tuổi dậy thì.

  3. Đánh giá chức năng điều hành: Kiểm tra khả năng lập kế hoạch, trí nhớ làm việc và kiểm soát cảm xúc - những điểm yếu cốt tử của bé gái ADHD.


Lộ trình hỗ trợ đa mô thức


Điều trị ADHD không chỉ là uống thuốc. Với bé gái, chúng tôi chú trọng vào:

  • Giáo dục tâm lý (Psychoeducation): Giúp con hiểu rằng con không "ngốc", não con chỉ hoạt động khác biệt.

  • Trị liệu nhận thức hành vi (CBT): Giúp con xử lý các suy nghĩ tiêu cực, xây dựng sự tự tin.

  • Huấn luyện kỹ năng (Coaching): Dạy con cách dùng lịch, planner, cách chia nhỏ công việc để không bị quá tải.


Lời kết


Đã đến lúc chúng ta ngừng nhìn nhận ADHD qua lăng kính của những bé trai hiếu động. Bé gái ADHD có thể không phá vỡ lớp học, nhưng các em đang âm thầm "vỡ vụn" bên trong.

Đừng để định kiến giới tính cản trở con bạn tiếp cận sự hỗ trợ mà con xứng đáng. Một chẩn đoán đúng, vào đúng thời điểm, có thể thay đổi hoàn toàn quỹ đạo cuộc đời của một con người.

Nếu bạn nghi ngờ, đừng chần chừ. Hãy ĐẶT LỊCH KHÁM TÂM LÝ ĐỊNH KỲ hoặc ĐÁNH GIÁ CHUYÊN SÂU ngay hôm nay tại Phòng khám Tâm lý TS. BS Hồng Thu.


Câu hỏi thường gặp (FAQ)

1. ADHD ở bé gái có di truyền không?

 Có. ADHD có tính di truyền rất cao. Nếu cha hoặc mẹ mắc ADHD, con cái có nguy cơ mắc cao hơn. Đặc biệt, nhiều bà mẹ chỉ phát hiện ra mình bị ADHD sau khi đưa con gái đi khám và thấy các triệu chứng của con quá giống mình.

2. Bé gái ADHD có nên dùng thuốc không?

Thuốc là một phần quan trọng trong phác đồ điều trị đa mô thức, giúp cân bằng các chất dẫn truyền thần kinh. Tuy nhiên, việc dùng thuốc cần được chỉ định và theo dõi chặt chẽ bởi bác sĩ chuyên khoa thần kinh/tâm thần, cân nhắc dựa trên mức độ ảnh hưởng và độ tuổi của bé.

3. Làm sao để phân biệt giữa ADHD và tính cách "mơ mộng" bình thường? Sự khác biệt nằm ở tần suất và mức độ ảnh hưởng.

Nếu sự mơ màng, hay quên xảy ra liên tục, ảnh hưởng đến kết quả học tập, khiến bé thường xuyên bị khiển trách hoặc gặp rắc rối trong sinh hoạt hàng ngày, đó có thể là dấu hiệu của ADHD thể không chú ý, không đơn thuần là tính cách.

4. Khám tâm lý định kỳ bao lâu một lần là tốt nhất?

Đối với trẻ trong độ tuổi đi học, việc đánh giá tâm lý tổng quát nên được thực hiện mỗi 1-2 năm/lần, hoặc ngay khi phụ huynh/giáo viên nhận thấy sự thay đổi bất thường về hành vi, cảm xúc và học lực.


 
 
bottom of page